Lạc Dịch nhìn thanh lâu trước mắt, lệ rơi đầy mặt.
Quả nhiên xuyên việt mà không dạo qua thanh lâu là không được, không xứng đáng được gọi là nhân sĩ xuyên việt.
Lâu trước mắt không tính là lớn, trên tấm bảng ba chữ ‘Lâu Trung Lâu’ Lạc Dịch cũng không nhìn ra được gì, nhưng cực kỳ tinh tế. Bố cục lâu vô cùng thoải mái, mang theo vị đạo trang nhã. Hạ Kình Thảo đã sớm bị một cô nương kéo vào, mặt nạ vừa tháo xuống là một đống mỹ nữ vây quanh, bộ dáng ăn chơi trác táng hưởng thụ vô cùng.
Sau đó các vị cô nương tựa hồ nhớ tới Lạc Dịch ở bên cạnh, cười duyên dựa vào, tay nhỏ bé khẽ quơ, làm cho mặt nạ Lạc Dịch rớt xuống.
“Vị gia này còn đứng sững sờ ở đây làm gì, tiến vào thôi.”
Lạc Dịch cứ như vậy chóng mặt bị kéo vào. Đối diện bên kia Lâu Trung Lâu, một nam tử y phục màu vàng liếc nhìn sang, mặt nạ hình con khỉ che đi gương mặt, một tiếng nghi ngờ phát ra: “Di?”
Lần thứ hai quay đầu nhìn về phía cửa, lại không phát hiện được gì.
“Phong Chích, sao vậy?” Người bên cạnh tựa hồ phát hiện động tác của nam tử áo vàng.
“Không, không có gì.” Nam tử áo vàng quay đầu lại: “Đó là…là ảo giác sao?”
“?”
…
Quả nhiên không phải mệnh nhân vật chính a, Lạc Dịch cảm khái, nhìn người đối diện trái ôm phải ôm, hài lòng vui sướng. Hạ Kình Thảo có tư bản để kiêu ngạo, trước không nói y nắm giữ gần như nắm giữ mạch máu kinh tế cả thiên hạ, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-tu-x-cong-luoc-x-xuyen-viet/763348/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.