Thiên Nhất dường như không có ý kiến gì với thái độ của Cố Vấn, chỉ bình tĩnh nói: 
- Có gì từ từ nói, ngồi xuống trước đã. 
- Ngồi lên mặt ngươi? 
Khi Cố Vấn vào tiệm, trong thoáng chốc đã quan sát hoàn cảnh chung quanh. Hiển nhiên trong cả cửa hàng sách, ngoại trừ một chiếc ghế sofa bị Thiên Nhất chiếm giữ, không có bất kỳ chỗ ngồi nào khác. 
Thiên Nhất thở dài một hơi, đứng dậy đi vào cánh cửa sau lưng mình, mang ra một chiếc ghế sofa khác từ trong phòng ngủ còn bừa bãi hơn bên ngoài, đặt ở đối diện bàn làm việc, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình, nói: 
- Ngồi! 
Cố Vấn chui qua đống sách lộn xộn, ngồi đối diện với Thiên Nhất, sau đó lặp lại mục đích chuyến này của mình: 
- Chuyện ngươi thiếu ta ba trăm ngàn, còn nhớ chứ? 
Thiên Nhất nói: 
- Tạm thời cho thiếu đi. 
- Ngươi không sợ ta trở mặt giết người? 
Giọng điệu Cố Vấn hờ hững bình thường, nhưng lời này lại không giống như đang đùa. 
Thiên Nhất không nêu ý kiến, chỉ cười nói: 
- Ngươi muốn uống chút gì không? 
Theo như Cố Vấn thấy, nụ cười như vậy xuất hiện có ba khả năng. Chia theo thứ tự từ lớn đến nhỏ có thể xảy ra, thứ nhất người tên Thiên Nhất này rất mạnh, không hề sợ hãi, thứ hai Thiên Nhất nắm chắc mình sẽ không thật sự ra tay, thứ ba là tên này không sợ chết. 
Tất cả suy nghĩ hoàn thành chỉ trong một giây, ngoài mặt Cố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toi/2104218/quyen-6-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.