John suy sụp tinh thần. Hắn tựa vào thân cây, hai tay nắm chặt lấy tóc mình.
“Là lời nguyền! Nơi này bị nguyền rủa! Khu rừng khốn khiếp này! Nhất định là vậy rồi! Thế nên toàn bộ dụng cụ và la bàn đều mất tác dụng. Chúng ta xong rồi! Ha ha, chúng ta xong rồi!”
Hắn bật cười, lại lần nữa biến thành người đàn ông chờ chết trong tuyệt vọng khi bị nhốt trong lồng của bộ tộc ăn thịt người. Trải qua những biến cố quái đản và đáng sợ, đây cũng là phản ứng bình thường của con người.
Gunsmith vẫn điềm tĩnh nói: “Quy kết điều này vào hiện tượng ma quái, không bằng thực hiện vài suy đoán hợp lý thì hơn. Riêng ta lại thấy chuyện này rất có thể do con người làm ra.”
John trừng mắt, bước tới nắm cổ áo của Gunsmith, rồi hỏi với vẻ kích động: “Ngươi biết nơi này đã xảy ra chuyện gì không?”
Lúc này, vẻ mặt hắn như của một gã điên.
Gunsmith nói: “Đầu tiên, có lẽ do người nào đó có siêu năng lực đang giở trò. Ngươi đã từng thấy năng lực của ta rồi đấy. Trên thế giới có đủ các loại người có siêu năng lực, cụ thể có bao nhiêu loại siêu năng lực hoàn toàn không thể thống kê được. Muốn thực hiện chuyện vừa rồi cũng không khó lắm. Có lẽ chúng ta chỉ bị một thuật che mắt nào đó mê hoặc, hay bộ não bị quấy nhiễu.”
John buông tay, có vẻ đã bình tĩnh lại chút ít. Lời của Gunsmith rất hợp lý, so với những lời nguyền ghê rợn xuất phát từ trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toi/2104183/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.