Cố Vấn bình tĩnh trả lời: “Khi bước vào căn phòng này, ta đã nói người chết chính là ngươi chứ không phải ta."
Devitt nói: "Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không?"
Lúc này, mặc dù Devitt đã rất muốn ra tay nhưng sắc mặt hắn bỗng trở nên cực kỳ khó coi. Hắn nhận ra thân thể mình giờ đây không còn nhúc nhích được nữa.
"Ngươi đã làm gì?"
Cố Vấn cười nói: "Chậc, lúc ta cắt đầu của quý ngài Lucchesi kia thì hẳn ngươi phải biết ta cũng là người có siêu năng lực. Chẳng qua ngươi vẫn quá tự đại nên cho rằng ta cùng lắm chỉ là một gã cấp Bính như ngươi..."
Hắn rời khỏi ghế, chậm rãi đi đến bên giường ngủ: "Vậy là ngươi quyết định để ta giải đáp mọi vấn đề, rồi mới giết chết ta cho hả giận."
Cố Vấn khẽ ngoắc một ngón tay,ánh tay phải của Joseph dễ dàng bị chặt đứt như cái đầu, vết đứt rất gọn.
Cánh tay bị chặt đứt bay đến trước mặt Cố Vấn một cách kỳ dị, hắn dùng một tay hắn cầm lấy cổ cánh tay đó, còn tay kia nắm chặt ngón tay giữ cò súng: "Thật ra năng lực của ta không mạnh và chỉ cấp 'Giấy' mà thôi, nhưng ta không phải thứ gà mờ luôn nghĩ cấp cao tất nhiên sẽ chiến thắng cấp thấp như ngươi."
Cố Vấn quay trở lại chỗ Devitt, chĩa thẳng khẩu súng trong tay người chết vào giữa trái tim Devitt.
"Đợi... đợi đã. Chúng ta đâu có thù hận gì với nhau!" Devitt hoang mang nói: "Ngươi không cần phải giết ta, ta thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toi/2104173/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.