Cảnh giới cao nhất của tàn nhẫn không phải là mất hết tính người hay chìm đắm trong nó, mà là hoàn toàn không biết tàn nhẫn là gì.
Ba Ngày Ngủ Hai ngữ lục
Ta rất ghét cô gái trước mặt.
Nhưng không phải do tính cách của cô ta.
Tất nhiên, ta cũng không biết rõ tính cách của cô ta.
Ta chỉ ghét khuôn mặt của cô ấy.
Có thể nói khuôn mặt đó rất đẹp: Đôi mắt to, sống mũi cao, da dẻ vô cùng mịn màng và không hề có nếp nhăn... Ta còn ngửi thấy mùi của không ít loại mỹ phẩm đắt tiền, e rằng khuôn mặt của ngôi sao điện ảnh cũng chỉ đến thế là cùng.
Nhưng có một vấn đề.
Gương mặt của cô ta.
Gượng mặt của cô ta quá không tự nhiên.
“A!!!!!”
Cô ta lại thét lên. Cô ta đã thét suốt cả ngày nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu bị khản giọng, điều này khiến ta hơi khâm phục cô ấy. Phải biết rằng mấy chục vật thí nghiệm trước cô ta, bất kể nam nữ già trẻ, không ai có thể thét lên tiếng nào tiếng nấy đều như quỷ khóc sói tru như thế.
Nhưng sắc mặt của cô ta vẫn không thể bình thường.
Ta đoán rằng cô ta không những từng phẫu thuật thẩm mỹ mà còn phẫu thuật rất nhiều lần.
Khi mổ xẻ gương mặt ấy ra, ta đã chứng minh được suy đoán của mình... Có trời mới biết cô ta đã phẫu thuật thẩm mỹ bao nhiêu lần vì cho dù ta đủ nhẫn tâm với khuôn mặt của mình thì cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toi/2104144/quyen-2-chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.