Đêm không trăng, gió lớn, mây nhiều, sao thưa thớt.
Một bóng người đang đứng trên nóc giáo đường San Marco. Hắn chính là Thiên Nhất.
Lúc này, Thiên Nhất không thể không kinh ngạc vì cảnh tượng hiện lên trong mắt mình.
Trên nóc nhà hình chóp, thánh giá và bức tượng của giáo đường, kể cả vách tường, sân thượng, thậm chí trên quảng trường rộng lớn trước cửa giáo đường San Marco dường như vừa trải qua một trận mưa xác chết. Tay chân đứt gãy, nội tạng và mạch máu... hầu như không thiếu thứ gì, nhưng đặc biệt là không hề có một xác chết nào còn nguyên vẹn.
Máu tươi chảy lênh láng như một dòng suối nhỏ, thì ra cảnh hơn trăm xác chết nằm chồng lên nhau giữa một nơi nghiêm trang lại mê người đến thế.
Bỗng nhiên, Thiên Nhất trợn trừng, chỉ là đập vào mắt hắn vẫn là trần nhà quen thuộc đó.
“Lại là giấc mộng này..." Thiên Nhất ngáp dài, khuôn mặt đầy vẻ bực dọc. Những tia sáng chiếu qua khe cửa chứng minh hôm nay là một ngày đẹp trời. Nhưng thời tiết như thế này lại khiến tâm trạng của hắn tồi tệ hơn bao giờ hết.
Giấc mộng vừa rồi đã giày vò Thiên Nhất suốt mười năm. Tuy trong vòng mười năm nay, giấc mộng này chỉ xuất hiện không quá mười lần nhưng như thế cũng đủ khiến cho Thiên Nhất cảm thấy khó chịu.
Mười năm trước ở Venice, rốt cuộc ai đã giết những cảnh sát kia? Thiên Nhất rất muốn biết đáp án vì hắn cảm thấy có hứng thú với vụ án này. Nhưng sau chuyện đó, hắn không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toi/2104133/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.