Thấy Viên Trường Khanh tới đón, Ngũ lão gia thở dài: “Nếu lúc trước ta chấp nhận cầu thân của ngươi, có phải sẽ không có những việc này không?”
Chuyện này Viên Trường Khanh cũng không dám cam đoan, chỉ hướng Ngũ lão gia hành lễ nhận tội, thành khẩn nói: “Đều là tiểu chất không phải.”
Ngũ lão gia đã không còn ngang ngược không nói lý như ngày đón San Nương trên núi, phất phất tay, thấu tình đạt lý nói: “Cũng không trách được ngươi, ngươi cũng là người bị hại ……” Ông lại thở dài, xoay người lên xe ngựa.
Thấy ông lên xe ngựa, Viên Trường Khanh liền lui về phía sau một bước, mới muốn cáo lui, Ngũ lão gia bỗng nhiên quay lại bảo: “Ngươi cũng lên đi.”
Viên Trường Khanh hơi sững lại, rồi cung cung kính kính mà lên xe.
trên xe ngựa, Ngũ lão gia nhịn không được liền đem hắn soi từ trên xuống dưới một lượt, bỗng nhiên bĩu môi: “Ngươi không xứng với San Nhi nhà ta.”
Viên Trường Khanh trong lòng nhảy dựng. Ngũ lão gia nói như vậy tức là cũng đang tự hỏi chuyện Viên Trường Khanh và San Nương xứng hay không xứng —— nói cách khác, sau khi cự hôn, Ngũ lão gia lại một lần nữa bắt đầu cân nhắc việc hôn nhân này.
Viên Trường Khanh là người luôn làm việc kín kẽ. Khi hắn hướng Ngũ lão gia cầu hôn đã đem chuyện hắn nói với San Nương thuật lại một lần đầy đủ rõ ràng, chưa từng cố ý tăng thêm cái gì, cũng chưa từng cố ý giảm bớt cái gì. Kể cả việc San Nương cho rằng đây là đính thân giả, hắn khăng khăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177503/chuong-85-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.