Edit: LĐ
Giấc ngủ của San Nương vốn không tốt, dễ tỉnh giấc không nói, quá trình tỉnh giấc cũng khá lâu, sau khi tỉnh giấc thường sẽ có tình trạng xuống giường có hơi thở nặng nề, sau loại bệnh này được gọi là huyết áp thấp.
Cho nên, lúc này nàng bị kinh hách lớn như vậy, đầu óc đã tỉnh hơn phân nửa, thân thể lại không có phản ứng được.
Chờ đến khi nàng có phản ứng, đột nhiên ngồi dậy, vừa muốn hít thở mạnh hét lên, một bàn tay đã chính sát chờ ở đó. Bàn tay to kia chụp lên mặt nàng, lại thêm dùng sức đem nàng nằm ngược lại gối nằm. Cùng lúc đó, bên tai nàng nhanh chóng vang lên một giọng nói nam nhân trong trẻo đầy trấn định.
“Suỵt, là ta, Viên Trường Khanh, đừng sợ, ta không có ác ý, chỉ là muốn nhờ nàng giúp một chuyện.”
Đêm đó, ánh trăng thật sáng tỏ, ánh trăng xuyên qua song cửa sổ đi vào trong, chiếu rọi vào mọi vật trong nhà rõ ràng. Nhưng kỳ lạ chính là, Viên Trường Khanh đứng ở đầu giường lại dường như ẩn vào trong bóng đêm, chỉ có thể để San Nương nhìn thấy được đôi mắt sáng ngời.
Khi tỉnh giấc, tính tình San Nương cực kỳ mất khống chế, bây giờ lại bị tập kích, nàng đâu chịu ngoan ngoãn mà đi vào khuôn khổ, vừa muốn giãy giụa hét to lên, lại phát hiện lúc này toàn thân nàng không còn sức lực, choáng đầu ù tai, trước mắt là mộtmàu đen tối ---- thì ra không phải là do Viên Trường Khanh ẩn mình ở chỗ tối, mà là nàng vừa rồi bật dậy quá nhanh, liền hoa mắt chỉ thấy một màu đen. Chỉ trong chốc lát, màn đen kia liền đem Viên Trường Khanh che phủ, hai lỗ tai nàng cũng vang lên một trận ong ong….
Viên Trường Khanh lại không biết nàng bị bệnh huyết áp thấp, thấy San Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177482/chuong-70-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.