Lâm Trọng Hải là chưởng viện thư viện hoàng gia Hạnh Lâm, dù xin nghỉ về quê chúc thọ cho mẫu thân, nhưng vẫn phải quay lại kinh thành. Ông quyết định ngày mùng sáu tháng ba sẽ lên đường, nên ngày thứ hai sau Xuân Thưởng Yến, tức mùng bốn tháng ba, Ngũ lão gia bèn mời Lâm nhị lão gia lên núi du ngoạn, nói cho oai là: thực tiễn. 
Ngũ lão gia có lòng mời Ngũ phu nhân đi chung, nhưng bị Ngũ phu nhân cúi đầu mỉm cười cự tuyệt. Ngũ lão gia sờ mũi, đành mang theo một đám sai vặt người hầu, khiêng ấm trà, bầu rượu các thứ lên núi Mai Sơn. 
Chờ lên đến Mai Sơn, ông ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Trọng Hải mang theo hành lý đơn giản và một lão bộc đi đến, không khỏi kinh ngạc, hỏi: “Dù hôm nay không phải ngày nghỉ, nhưng hai học sinh của huynh đâu?” 
Người ông nhắc tới đương nhiên là Viên Trường Khanh và Chu Sùng. 
Lâm Trọng Hải lắc đầu cười đáp: “một bên là hai ông già điên rồ, một bên là hai tiểu cô nương như hoa như ngọc. Chiếu theo tính phong lưu năm đó của huynh, chỉ sợ cũng bỏ ta mà đi bên kia.” 
Ngũ lão gia lại kinh ngạc một hồi. Sau khi hỏi kỹ mới biết, thì ra trước khi Lâm Trọng Hải ra cửa, Lâm lão phu nhân đã đưa bái thiếp đến quý phủ Ngũ lão gia, bảo là muốn đến thăm Ngũ phu nhân. Bởi vì hôm nay không phải ngày nghỉ, mà Lâm Trọng Hải có hẹn, trong nhà chỉ còn mấy người Lâm Như Trĩ, Viên Trường Khanh chưa nhập học và Chu Sùng là rảnh rỗi. Lão phu nhân bèn nghĩ, tốt xấu gì Viên Trường Khanh cũng có chút quan hệ thân thích với Hầu gia, vì vậy bổ nhiệm Viên Trường Khanh hộ tống bà điquý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177462/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.