Đúng như San Nương đoán, quả nhiên lão phu nhân muốn giăng lưới đánh cá —— Không sợ lãng phí mồi, chỉ cần có thể bắt được cá. 
Đồng thời lão phu nhân tự cho rằng mình là người hiểu San Nương nhất,biết đứa nhỏ này để ý mặt mũi. Bây giờ nàng bị bà ta ‘ném’ khỏi Tây Viên mất mặt như vậy, không chừng tiểu Thập tam nhi cáu kỉnh, thực sự khôngchịu đến. Lão phu nhân không đủ kiên nhẫn đi dỗ San Nương, nên trực tiếp sử dụng biện pháp đơn giản nhất, phái Đại phu nhân đến tạo áp lực choNgũ phu nhân nhu nhược. Chỉ cần Ngũ phu nhân dẫn nàng tới tham gia XuânThưởng Yến, San Nương làm một thứ nữ không có tư cách nói chữ ‘không’. 
Nguyên nhân phái các nàng Thất nương kéo San Nương đi, là vì sợ nàng ởsau lưng nghĩ ra chủ ý xấu gì cho Ngũ phu nhân không có chủ kiến. 
Vì vậy, đợi đến khi Ngũ lão gia từ bên ngoài về, đã thấy tại đại sảnh,Ngũ phu nhân mới tiễn đoàn người Đại phu nhân đi mặt mày ũ rũ đối diệnvới San Nương, mà San Nương thì đang nhỏ giọng an ủi Ngũ phu nhân. 
Ngũ lão gia hỏi rõ nguyên nhân, bèn cau mày bảo: “Không muốn đi thì đừng đi.” 
Khuôn mặt Ngũ phu nhân trắng bệch, ngập ngừng nói: “Chỗ lão phu nhân…” 
“Chỗ lão phu nhân ta sẽ nói.” Ngũ lão gia dốc sức vỗ ngực đảm nhiệm việc này, rồi phân phó San Nương: “Sức khỏe phu nhân yếu, về sau xã giaotrong nhà con gánh vác thay phu nhân. Nếu lão phu nhân gọi phu nhân thìnói như ta bảo, sức khỏe phu nhân không tốt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177454/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.