San Nương và Diêu thị vừa vội vã chạy tới cổng, vừa nghe tiểu nha hoàn kể từ đầu đến cuối mọi chuyện.
Hóa ra, chuyện hôm nay là tiếp theo sự kiện hôm qua. Bởi vì vị phụ nhân béo kia chịu thiệt ở chỗ San Nương, nên con trai bà ta ghi hận Hầu Thụy. Tên này là kẻ thù dai, trùng hợp hôm nay được nghỉ, hắnta biết Hầu Thụy không chịu ngồi yên trong nhà, bèn dẫn người chặn đường Hầu Thụy trên bờ đê. Khi đó Hầu Thụy mới ra cửa, còn chưa kịp triệu tập đám ‘tiểu đệ’ của hắn. Mắt thấy sắp phải thua, không khéo là Tiểu Bàn Tử đi ngang qua, cũng không biết hôm nay Tiểu Bàn Tử luôn hèn yếu nhát gan bị cái gì, thấy người ta vây công ca ca, hắn lại không chạy trốn mà còn đâm đầu xông tới. Toàn là mấy tiểu tử choai choai, Tiểu Bàn Tử vừa béo vừa chỉ là đứa trẻ bảy tuổi, bị người ta tiện tay hất một cái, lập tức hất hắnxuống sông Lạc Mai…
Lúc theo tiểu nha hoàn chạy đến cổng, một chiếc xe ngựa có mái che đậu ngoài cửa chính. Hầu Thụy, đại ca San Nương toàn thân ướt nhẹp đứng bên cạnh xe ngựa, vén mành lên. Bên cạnh hắn có mộtngười khác đưa lưng về phía San Nương đưa tay vào buồng xe, như muốn ôm người nào đó xuống xe.
Nhìn thấy người xa lạ ngoài cửa, đột nhiên Diêu thị đứng lại. Thấy phu nhân khiếp đảm lui về sau bức tường phù điêu, San Nương cũng không ép bà, nhanh chóng dẫn theo nhóm nha hoàn nhũ mẫu ra cổng.
Lúc này, quả nhiên một người trên xe ngựa chui ra. Người nọ khom người, ôm Hầu Quyết một thân ướt nhẹp đưa cho vị thanh niên đứng bên, sau đó đứng thẳng, giơ tay vén toàn bộ tóc ướt nhẹp dán trêntrán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177447/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.