*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau một khoảng thời gian, San Nương cảm thấy cuộc sống của nàng có thể dùng bốn chữ để khái quát, đó chính là: Năm tháng yên bình.
Hạ nhân trong phủ trải qua một trận hù dọa của nàng, hôm nay mỗi người đều rất ngoan ngoãn, có lỗi gì cũng không dám phạm trước mặt nàng.
Bên Ngũ phu nhân chỉ hận không thể để toàn thế giới quên đi sự tồn tại của bà mới tốt; Bên Ngũ lão giathì nghe nói gần đây ông đang say mê luyện cách vẽ mới, cũng hận không thể bế quan tu luyện, ông còn ra lệnh không ai được phép tới quấy rầy ông; Đại gia Hầu Thụy cả ngày bận bịu đi học, tan học rồi thìbận cướp địa bàn đánh nhau, ngày tháng trải qua cũng khá là tự đắc; Còn Tiểu bàn tử Hầu Quyết, nên nhớ trẻ con không hề thù dai, gần đây lại thân thiết với đám lão Cửu, lão Thập và Thập tứ từng cướp đoạt mình, chỉ ngoại trừ lúc nhìn thấy San Nương, dáng vẻ như chó con bị đá mông —— nét mặt vừa muốn lấy lòng vừa sợ bị đòn, ánh mắt như chim non khát vọng mong chờ ‘Mặc dù tỷ ngược ta ngàn vạn lần, nhưng ta vẫn yêu thích tỷ như ban đầu’.
Đương nhiên, San Nương chỉ làm như không nhìn thấy.
Cuộc sống bây giờ của nàng quả thật chính là ‘năm tháng yên bình’, mỗi ngày đều ăn ngon ngủ ngon, lúc rảnh rỗi thừa dịp sắc xuân thì trồng hoa cỏ, giày vò tiểu viện của nàng, trang trí tiểu Tú lâu, đúng là tiêu dao tự tại mà cả hai kiếp cũng chưa từng cảm nhận được.
Nếu Lâm Như Trĩ có thể quên nàng đi, không dăm ba ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177441/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.