Sáng sớm hôm sau, San Nương liền đến thỉnh an phu nhân.
San Nương vốn cho rằng, dù thế nào thì Mã ma ma cũng sẽ báo cáo phu nhân chuyện mấy ngày nay, thậm chí còn có thể nói lung tung vài câu về nàng, không ngờ phu nhân vừa nhìn thấy nàng liền cười khanh khách nói: “Lại nhìn trúng thứ gì ở chỗ ta nữa?” —— Rốt cuộc là bộ dáng cái gì cũng không biết.
San Nương cười nói: “Không phải, con tới đây để thỉnh tội với phu nhân.”
Trong nháy mắt nét mặt Diêu thị thoáng mất tự nhiên.
Vì vậy San Nương đoán, không chừng Mã ma ma đã nói với phu nhân rồi, nhưng Ngũ phu nhân này sợ phiền phức nên cố ý làm như cái gì cũng không biết —— được rồi, nàng đã biết chân tướng.
Do đó nàng lại cười nói: “Con thỉnh tội với phu nhân, thỉnh phu nhân tha thứ cho con gần đây lười biếng ạ.”
Diệu thị kinh ngạc vô cùng. Tuy nói bà không muốn quản sự nhưng rốt cuộc vẫn là chủ mẫu một nhà, gần đây trong nhà huyên náo lớn thế. Nên bà cho rằng San Nương nhắc đến những việc bà không muốn nghe kia, nhưng không ngờ…
Chỉ thấy San Nương đứng lên, khụy gối trước mặt bà, cười nói: “Lúc trước con không ở nhà, một mình phu nhân vất vả lo toan mọi việc trong nhà. Hiện thời con đã trở về, xuất phát từ hiếu đạo, cũng nên chủ động đứng ra giúp phu nhân mới đúng, con lại ỷ vào phu nhân hiền lành thừa cơ vụng trộm lười biếng, ngẫm lại thật sự cực kỳ hổ thẹn. Cho nên hôm nay con thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177436/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.