Gần tới Khất Xảo tiết, Di tần ốm liệt giường.
Cô ấy lúc tỉnh lúc mê, ta, Gia quý nhân và Lương quý nhân thay nhau kề cận ngày đêm, mệt quá mới ra thiên điện chợp mắt một lát. Mỗi ngày đều có ngự y đến chẩn mạch, năm ngày một lần có công công cạnh hoàng thượng đến hỏi thăm, chỉ có hoàng thượng chẳng thấy đến.
Thỉnh thoảng có lúc Di tần tỉnh táo, ta rất muốn ẵm Tứ hoàng tử đến cho cô ấy nhìn một chút.
Nhưng cô ấy không chịu, bảo sợ mình lây bệnh cho con.
Nói xong thì lại mê man.
Bàn tay bé nhỏ của cô ấy nằm trong tay ta càng ngày càng lạnh.
Theo lệ, hôm nay hoàng đế, hoàng hậu, tứ phi lục tần, phải đến điện Khải Nguyên tham gia cung yến. Hoàng hậu sai người bảo Di tần cứ ở lại nghỉ ngơi, không cần đến.
Lòng ta nặng trĩu, cảm thấy gian nhà vắng lặng này quá mức ngột ngạt. Gia quý nhân chăm bệnh cả ngày đã ngủ thiếp đi, ta sai Mịch Nhi và những cung nhân khác để ý hai người họ rồi ra khỏi cung Ngọc Chương một mình.
Trăng lẩn sau mây, chỉ có quầng sáng mờ mờ, sợ rằng mai lại mưa.
Cung Ngọc Chương nằm ở chỗ vắng vẻ, ta lặng lẽ đi về phía trước.
Đi được hai canh giờ thì đến được một cửa cung, không biết là của vị chủ nhân nào, đèn trên cửa không được thắp sáng. Ta đi đường mệt mỏi, lại thấy ở đây không có ai nên ngồi dựa vào chân tường nghỉ ngơi.
Cách đó không xa truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-phien-hoa-phi/3485240/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.