Hàm Châu lười nhác dịch dịch thân mình, mắt còn chưa mở hẳn đã ngửi thấy mùi hương quen thuộc.
Nàng cầm lòng không được mà cười.
Một năm bốn mùa, nàng thích nhất chính là mùa thu vàng, không nóng không lạnh. Trước sân có trồng hai cây quế, mùa thu đến liền không cần huân hương trong phòng.
Thích ý nằm ở trên giường, đợi đến khi gian ngoài truyền tới tiếng bước chân của nha hoàn Xuân Liễu, Hàm Châu mới chịu ngồi dậy. Tấm màn lụa màu xanh lục được vén lên, một đôi chân nhỏ xỏ vào giày thêu màu phấn hồng tinh tế, đi đến ngồi trước gương trang điểm, nghiêng đầu chải tóc.
Xuân Liễu rửa mặt xong, tiến vào trong phòng, vén màn lên nhìn vào liền thấy tiểu thư đã dậy, nàng cười đi đến, "Tiểu thư tỉnh thật sớm, sao không gọi nô tỳ a? Tiểu thư nghỉ ngơi một chút, để nô tỳ làm cho." Nói xong liền định lấy chiếc lược trên tay Hàm Châu.
Hàm Châu nghiêng đầu nói với nàng, "Không cần, ngươi đi dọn chăn mền đi, ta tự chải."
Giọng nữ tử Giang Nam mềm nhẹ, thanh âm của nàng so với những nữ tử bình thường khác càng thêm dễ nghe, nhẹ nhàng lại tinh tế, người tính tình táo bạo ở trước mặt nàng cũng không dám ngang ngược, sợ chính mình lớn giọng một chút sẽ kinh động đến mỹ nhân.
Xuân Liễu "ai"một tiếng, thuần thục mà đi gấp chăn, màn, lại đến phòng tắm lấy nước, đúng lúc đụng phải Thu Lan hầu hạ bên người nhị tiểu thư, hai người cười với nhau một cái, sau đó lại vội vàng rời đi. Bạn đang đọc truyện được đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-ngoai-nang-dau-vuong-phu/3810511/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.