Sau 500 năm, nàng nhìn hoàng hôn trên sông, bên cạnh là A Mật đang tung tăng chạy nhảy. Nàng lại cảm thấy nhớ hắn – người nàng rất yêu hơn bản thân mình. Hắn thì lại hết lần này đến lần khác lừa nàng, bỏ lại nàng trên cõi đời trống vắng đó. Hắn cũng chưa từng để lại gì cho nàng. Ah, mà không, hắn để lại cho nàng A Mật, để lại cho nàng một đêm trong Bát Nhã Phù Sinh, còn để lại cho nàng 1 vảy hộ tâm. Nàng lấy vảy hộ tâm ra ngắm nhìn, ánh mắt nàng lại mơ hồ nhìn thấy hình ảnh của hắn trong đó. Nàng mỉm cười, mà nước mắt lại rơi. Nàng hận hắn đã ra đi 500 năm rồi, mà sao không về gặp nàng dù một chút. Nàng hận hắn lừa dối nàng, để nàng ôm đau khổ sống trên đời. Nếu không vì nàng có A Mật ( kết tinh tình yêu của nàng và hắn),nếu không phải nàng là vị thần duy nhất còn trên đời, phải có trách nhiệm với chúng sinh, có lẽ nàng đã đi theo hắn mà tan biến vào hư không rồi. Đến bây giờ nàng mới hiểu cảm giác của người ở lại, nàng đã cảm giác được nỗi đau của hắn khi nàng ra đí. Hắn vậy nhưng ôm nỗi đau đó, vật vã suốt 500 năm, lội sông Nhược Thủy tìm nàng. Có lẽ hắn biết vết thương mà nước sông gây ra, cũng không đau đớn bằng nỗi đau mất nàng. Thậm chí lúc nàng ra đi còn không để lại bất cứ ký ức vui vẻ hay cái gì cho hắn. Tàn nhẫn hơn hết còn để lại “ 6 cái đinh Diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-ngoai-cua-dam-dai-tan-duyen-kiep-van-nam/2765576/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.