Phiên ngoại của Đàm Đài Tẫn: Duyên kiếp vạn năm – P20
Lúc này trong mắt nàng, là nguyên thần Đàm Đài Tẫn đã thức tỉnh sau 500 năm.
Hắn hoang mang mở mắt nhưng chỉ có bóng tối bao quanh. Cũng chẳng thấy được cái gì, không nghe được âm thành nào, bốn bề yên tĩnh cũng chẳng có cảm giác của tứ chi.
Hắn nghĩ, hắn đã tuẫn táng cùng Đồng Bi Đạo, hủy nát tà cốt thì chắc là chết rồi đi. Với hắn kết quả như hiện tại cũng không quá bất ngờ. Nếu đã chọn rồi, hắn không bao giờ hối hận. Hắn định nhắm mắt dưỡng thần.
Bỗng nghe một tiếng nói vang lên: Sao nào Đàm Đài Tẫn, ngươi đang nghĩ ngươi đã chết rồi, ngươi đã tiêu diệt hoàn toàn ta rồi đúng không. Chúc mừng ngươi nha, sau mọi cố gắng nỗ lực của ngươi, thì ta và ngươi đểu chưa chết. Chỉ là nguyên thần của ngươi thế mà vẫn còn giữ lại được 7 mảnh. Ngươi là mảnh lớn nhất, quan trọng nhất. Ngươi biết ngươi đang ở đâu không, ngươi ở trong đáy mắt Lê Tô Tô – vợ ngươi. Ngươi chỉ là một hạt cát nhỏ trong mắt cô ta. Mà cô ta lại không biết đến sự tồn tại của ngươi. Lại đi tìm kiếm 500 năm. Giờ lại đang lội sông Nhược Thủy tìm ngươi đó. Hahaha. Người gần ngay trước mắt, mà tìm đâu cho xa xôi. Lội sông Nhược Thủy xác định sẽ phải bị cắn nuốt, bào mòn da thịt, ngươi đã lội và chịu nỗi đau 500 năm rồi. Còn đau hơn khi bỏ công lội mà vẫn không tìm được.
Đàm Đài Tẫn, ngươi cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-ngoai-cua-dam-dai-tan-duyen-kiep-van-nam/2765525/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.