Phiên ngoại của Đàm Đài Tẫn: Duyên kiếp vạn năm – P25
Lê Tô Tô: Cảm giác gì vậy.
Đàm Đài Tẫn: Cô có thời gian sẵn sàng nghe ta kể chuyện. Vì sao ta như thế này và bị nhốt ở đây không.
Lê Tô Tô: Lão cứ kể ta sẽ lắng nghe.
Đàm Đài Tẫn: Ta có một người vợ kết tóc se duyên. Nàng vì chúng sinh thiên hạ nên từng từ bỏ tình cảm cá nhân, hy sinh cuộc sống vui vẻ vì chúng sinh. Nàng cứu vớt từ già đến trẻ, tất cả mọi người, trong đó có cả ta. Nàng đã đưa ta ra khỏi cuộc sống u ám, tăm tối, lạnh lẽo. Giúp ta tìm được lẽ sống của cuộc đời mình. Nàng cho ta sự ấm áp, ánh sáng, tình yêu của nàng. Nàng ấy yêu ta hơn bản thân nàng ấy. Đến giờ nàng ấy đã mang tâm bệnh rất nặng vì ta. Còn ta chẳng làm gì được cho nàng. Vì ước nguyện của nàng, cũng là không còn con đường nào khác. Mà ta cũng phải tuẫn táng chết đi. Lúc chết, nguyên thần của ta bị chia ra rất nhiều mảnh. Đến hiện tại ta còn không biết các mảnh còn lại đi về nơi đâu.
Cái cô đang gặp đây cũng chỉ là một mảnh nguyên thần khiếm khuyết và đang bị giam cầm ở đây. Mảnh nguyên thần này cũng có tâm ma mà ta không khống chế được. Mảnh nguyên thần này cũng đã bị mất tứ chi, ngũ giác. Từ đây về sau dù có tu luyện linh lực cao cỡ nào thì cũng sẽ mãi mãi không nghe thấy, không nhìn thấy, không nói được
Hơn thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-ngoai-cua-dam-dai-tan-duyen-kiep-van-nam/2765517/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.