Phản ứng đầu tiên mà Trần Tân nghe được âm thanh chính là từ rút súng bên dưới ghế sofa ra.
Anh là một lính gác ngũ cảm nhạy bén, không có khả năng không cảm giác được có người xa lạ xâm nhập vào trong nhà mình, trừ phi người kia có ý định che dấu hơi thở của mình. Mà muốn che dấu đến mức khiến Trần Tân hoàn toàn không có cảm giác, vậy khả năng tạo thành uy hiếp của người nọ là không thể xem thường.
Dẫn đường của anh cùng gấu trúc Mập Mạp đều mềm mại như nhau, chỉ có thể bị đè đánh trên mặt đất, nói không chừng còn bị đánh khóc rồi.
Trần Tân một giây cũng không chần chờ mà đá văng cửa phòng, giơ súng.
"Bàn Tân?"
Trần Tân chỉ thấy Tề Lý Cách trong miệng ngậm bàn chải đánh răng, mặc đồ ngủ, hai tay giơ lên cao đầu hàng, vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn vào cây súng của mình.
Dáng dấp kia mặc dù thoạt nhìn có chút chật vật, mà vừa nhìn lại lông tóc vô thương.
Thấy Tề Lý Cách không có chuyện gì, Trần Tân bước một bước dài tiến đến ôm chặt cậu, nhưng súng trên tay vẫn không dám bỏ xuống, phòng bị mà nhìn bốn phía.
"Làm sao vậy? Bàn Tân?" Tề Lý Cách sợ hết hồn quá chừng, nhưng vẫn là nhanh chóng vỗ về Trần Tân thoạt nhìn sợ tới mức còn nghiêm trọng hơn cậu.
Trần Tân không nói lời nào, càng dùng sức mà ôm chặt Tề Lý Cách .
"Alo? Tề Lý Cách ? Cậu vẫn còn chứ?"
Âm thanh của nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-vi-dan-duong-van-nhan-me/2537229/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.