Sau khi có kinh nghiệm suýt nữa phát cuồng ở một lần trước, Trần Tân cố gắng bình phục hô hấp của mình, duy trì dáng vẻ bình thường. Anh bảo trì coi như không tệ, ít nhất ba người đang ngồi không nhìn ra anh có bất kỳ khó chịu nào.
Bất quá mặc dù như thế, anh vẫn là hết sức không thoải mái.
Nếu bị bức đến xem mắt thì thôi đi, còn nhìn thấy dẫn đường của mình anh anh em em cùng người khác!
"Nào, hôm nay thầy mời khách, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, đừng khách khí." Bà mối Thượng tướng nói như thế.
Đôi mắt Trần Tân mặc dù nhìn chằm chằm thực đơn, mà trong đầu tất cả đều là đủ thứ ngổn ngang, ba người còn lại đều gọi xong rồi, anh vẫn là vẻ mặt tựa như có mối thù không đội trời chung mà nhìn chằm chằm thực đơn.
"Tiểu Tân, chọn xong chưa?"
"Cái này." Trần Tân cũng không nhìn kỹ, tiện tay chỉ một con số thoạt nhìn vừa mắt nhất.
Anh vừa chỉ xong, đôi mắt cứ tiếp tục nhìn chằm chằm tới Tề Lý Cách, hoàn toàn không phát giác được biểu tình cứng lại trong nháy mắt của ba người khác.
Món của Thượng tướng gọi, 1,000 tinh tệ.
Món của nam dẫn đường gọi, 800 tinh tệ.
Món của nữ dẫn đường gọi, 850 tinh tệ.
Món của Trần Tân gọi, 9999 tinh tệ.
Một bữa cơm bình thường ước chừng bốn mươi, năm mươi tinh tệ, Trần Tân ở nhà ăn thậm chí chỉ cần mười mấy đồng, tiện tay vừa chỉ liền gọi món ăn đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-vi-dan-duong-van-nhan-me/2537216/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.