Edit + Beta: Ruby
- ---------------
Trong sinh mệnh Trần Tân nơi nơi đều là quy tắc, loại chuyện hôn môi này càng không ngoại lệ. Mở to mắt là tuyệt đối không được, chỉ có từ từ nhắm hai mắt mới có thể sản sinh cảm giác mộng ảo.
Trần Tân: " Cho cậu thêm một cơ hội, biểu hiện tốt một chút!"
Tề Lý Cách khóc không ra nước mắt nhắm mắt lại.
Trần Tân lần nữa cúi người xuống hôn cậu một cái, hôn một hồi, Trần Tân mới hài lòng tuyên bố hiện tại hai người đã sinh ra liên kết tạm thời, trong khoảng thời gian ngắn cậu không sẽ phải chịu phải sự quấy nhiễu của lính gác khác.
Tề Lý Cách nghĩ thầm, ùi ơi hình như lợi hại ghê nha, sau này định kỳ đi "chụt" một cái, mình liền có thể thoát khỏi thân phận vạn nhân mê chuyên tâm làm một con cẩu độc thân rồi.
"Cậu ngẩn người ở đó làm gì?" Trần Tân đứng ở trước cửa, nhìn về phía Tề Lý Cách vẻ mặt đờ đẫn ngồi ở trước bàn làm việc. Tề Lý Cách không biết được chính mình không ngẩn người ở đây còn có thể ngẩn người ở đâu, dấu chấm hỏi đầu đầy nhìn trở lại.
Trần Tân không kiên nhẫn nói: "7 giờ đúng phải về đến nhà."
Tề Lý Cách nhìn thời gian một chút, 6 giờ cậu phất tay một cái với Trần Tân, nói: "Vậy đi nhanh đi, tôi 6 giờ 30 phải ngủ muộn."
"Lên trên xe ngủ, không nên lãng phí thời gian." Trần Tân nhìn đồng hồ đeo tay của mình, cau mày nói: "Cậu còn có ba mươi giây có thể thu dọn đồ đạt!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-vi-dan-duong-van-nhan-me/149073/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.