Nếu nói ngày hôm ấy Nguyên Hạo mang tình hình chiến đấu đến đã thức tỉnh lòng nhiệt huyết của phân nửa tu giả thì những ngày sa sút tiếp theo đã khiến đám tu giả chỉ biết lo cho bản thân hiểu được một điều -- Tổ chim rơi xuống thì làm gì còn quả trứng nào được yên lành.
Nguyên Hạo mới xâm nhập hải phận của vùng đất cổ xưa có mấy ngày mà đám con rối đang tàn sát bừa bãi khắp Tây Hòa châu, Lương Ung châu và Đại Hoang châu đã bùng nổ sức mạnh kinh người, hiển nhiên là do thực lực của kẻ đứng phía sau đã tiến bộ nhảy vọt.
Đám tu giả đang chống cự ở ba châu bị bất ngờ nên không kịp đề phòng, chỉ mới hơn một tháng đã đại bại trước đoàn quân hàng vạn vạn con rối.
Tây Hòa châu, Lương Ung châu, Đại Hoang châu đã thất thủ, những phàm nhân không thể đi qua lạch trời giữa các châu đều trở thành đồ ăn cho đám con rối, những tu giả không kịp trốn thoát cũng bị cướp đoạt, linh hồn tan biến, lại trở thành một con rối chỉ biết giết chóc khác.
Gió tanh mưa máu, sinh linh đồ thán.
Dưới tình thế thảm bại như vậy, tam đại tông môn đứng đầu không ngừng chém giết, Cửu Châu minh và các Tán tu cùng tham gia chiến đấu cũng bị tử thương nghiêm trọng, mười phần mất sáu, bảy; ba, bốn phần còn lại đều là thương tích nặng nề. Cuối cùng do Trương Thiên Bạch của Côn Luân và tông chủ Đan Tử của Phiêu Miểu dẫn dắt mọi người phá vòng vây; Hà Loan và Quý Liên Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937195/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.