Cả kiếp trước lẫn kiếp này Phong Thiệu đều bị vận mệnh trêu đùa ác ý, nhưng cho dù là lúc bị bệnh nan y phải điều trị bằng hóa chất hay sau khi sống lại bị bụi gai Hỗn Nguyên và Huyết La dày vò đến độ cả thân xác và tinh thần đều đau đớn kiệt quệ. Chưa lúc nào y cảm thấy phải thất vọng với chính bản thân mình. Y luôn luôn tin tưởng một điều rằng không có con đường nào là bằng phẳng, chẳng có thử thách nào mà y không vượt qua được
Nhưng ngay lúc này đây, nhìn Nguyên Hạo đang hôn mê, mặc dù đã tách khỏi Thanh Dương nhưng Ma khí Âm Huyết trên người cậu vẫn đang không ngừng bị xói mòn khiến y cảm thấy vô cùng thất bại. Y không cứu được Nấm nhỏ, cho dù trong túi gấm có rất nhiều loại linh tài dị bảo quý hiếm mà y đã thu thập trong nhiều năm nhưng hiện giờ chúng chẳng giúp được gì.
Y còn định tách cả Ma khí Âm Huyết trong cơ thể mình để độ cho Nguyên Hạo, chỉ cần cứu được cậu thì y chẳng quan tâm mình có thể bị tổn hại đến mức nào. Thế nhưng từng cơn đau đớn trong cơ thể đã khiến y bừng tỉnh — Đan điền của y đang bị sát khí quấy đục, nếu bây giờ y độ Ma khí cho Nguyên Hạo sẽ chẳng khác gì muốn giết cậu.
Dưới đủ loại lí do khác nhau như thế, Phong Thiệu chỉ đành trơ mắt nhìn Nguyên Hạo dần mất đi sức sống, còn mình thì cố gắng dùng trùy Toản Thiên để chọc thủng Ma trận trong sự chết lặng.
“Nấm, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937179/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.