Đại diện của Bão Phác tông đến xem lễ là trưởng lão Phục Dương tử, ông ta cũng là đạo lữ của Bích Ba. Thấy bà ta nói vậy thì lập tức phụ họa: “Thiếu tông tuổi trẻ đầy hứa hẹn nhưng dù sao cũng vẫn là tuổi trẻ, chắc hẳn không biết nếu vi phạm minh ước sẽ gây ảnh hưởng đến tông mạch của Côn Luân như thế nào đúng không?”
Tất nhiên tuổi của Phong Bạch so với mấy lão yêu đang ngồi ở đây thì trẻ hơn rất nhiều, nhưng cho dù chưa đến một trăm tuổi thì hắn vẫn là thiếu tông của Côn Luân, cũng biết rõ những chuyện liên quan đến tông mạch. Ngụ ý của đối phương chẳng qua là muốn bày tỏ: nếu không đồng ý với yêu cầu của bọn họ thì sẽ phải giao Phong Thiệu ra để mọi người trừ ma vệ đạo, nếu không giao thì hậu quả của việc bội ước sẽ được đổ lên tông mạch của Côn Luân.
Áp chế một cách trắng trợn như vậy nhưng lại có người thiếu kiên nhẫn hơn cả Phong Bạch, chính là Từ Giác đại diện cho Bồ Đề tự đến xem lễ. Ông cười nhạo: “Nếu đã nhắc đến minh ước để trừ ma vệ đạo thì tại sao còn dùng nó như cái thóp để mưu cầu lợi ích? Tâm cơ thủ đoạn bậc này, chỉ vì tranh đoạt Sơn Hà Xã Tắc Đồ mà đến mặt mũi của mình cũng ném sạch? Ta thấy vật ấy quá yêu tà, suy cho cùng chẳng bằng cứ tiêu hủy hết đi là được!”
Câu nói cuối cùng còn mang theo uy áp của đại năng Phản Hư kỳ, tầng tầng lan tới trước mặt ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937175/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.