Nếu nói lúc trước Thái Dần còn có tâm tư vác gậy đánh Uyên Ương thì mới vừa rồi nhìn thấy Phong Thiệu liều mạng như vậy, thậm chí còn dám che ở trước Lữ Minh Tịnh để động thủ với Từ Giác khiến cho ông phải nghĩ lại chuyện mình có nên cầm gậy hay không.
Thật ra lí do ông không muốn hai người này đến với nhau suy cho cùng cũng bởi vì không thích tính cách cố chấp thô bạo của Lữ Minh Tịnh. Ông cho rằng Phong Thiệu đã bị người này lừa dối, nếu cứ để thời gian dài thì không chừng sớm muộn cũng sinh ra rất nhiều đường rẽ. Mà bản thân Phong Thiệu cho dù là thực lực hay cá tính thì cũng chẳng thể ngoan tuyệt được như Lữ Minh Tịnh, đến một lúc nào đó, người chịu thiệt chỉ có y mà thôi.
Cho nên ông muốn tìm cho Phong Thiệu một người tâm tính ôn hòa, từ đó hai người song tu có thể vững vàng ngày này qua ngày khác, ắt sẽ giúp ích.
Có điều đã đến mức này rồi, Thái Dần cũng chẳng muốn lừa mình dối người nữa. Nếu Phong Thiệu đã biết rõ Lữ Minh Tịnh tạo ra sát nghiệt bậc đó mà vẫn có thể thay hắn đổi trắng thành đen, thậm chí ôm sai lầm lên người mình chỉ vì muốn bảo vệ tính mạng của tên súc sinh kia… Từ đó ông đã biết chuyện mình muốn kén rể cho Thiệu nhi là nguyện vọng không bao giờ có thể thực hiện được. (Thực ra tác giả lúc thì viết tế, lúc thì viết tức: tức là lúc là kén rể lúc là kén dâu cho nên thôi mình cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937163/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.