Tuy rằng Phong Thiệu đã khôi phục hơn phân nửa nhưng cũng không vội vã rời khỏi động phủ, thương thế phải điều dưỡng càng lâu thì bài tình cảm này lại càng phát huy tác dụng.
Dù sao chuyện này còn liên quan đến tông mạch, biến cố trước đó sợ là toàn bộ đệ tử và các trưởng lão của Côn Luân đều đã biết được ngọn nguồn, cũng quyết định không lộ ra chuyện y là Ma tu. Tuy nhiên Phong Thiệu không cho rằng hiện giờ có thể ở lại động phủ của Côn Luân để dưỡng thương nghĩa là vạn sự đã đại cát, thế nhưng ít ra tình huống cũng không phải quá xấu, mà khổ nhục kế thì không ngại càng nhiều càng tốt.
Cho nên Phong Thiệu tính toán cứ làm ổ thêm một năm nữa rồi mới xuất đầu lộ diện.
Bên trong động phủ lúc nào cũng như mùa xuân, gió êm liễu rủ, cây cỏ xanh tươi rợp bóng.
Tuy nơi này không lớn nhưng Phong Thiệu lại rất có cảm tình, lúc đầu y chỉ coi chỗ này là nơi ở của người trước, thế nhưng về sau tất cả thảo mộc và cây cối bên trong động phủ đều được y và Phong Bạch cùng chăm sóc. Nếu y cũng bị lệnh cưỡng chế không cho nhập Côn Luân giống Nấm thì sẽ không thể trở về động phủ đã làm bạn vài thập niên này được nữa rồi.
Tuy nhiên cảm khái thì cảm khái vậy nhưng trong lòng Phong Thiệu đều đã có tính toán từ trước, cho dù khổ nhục kế lần này có dùng được hay không thì cũng không thể ở lại đây được nữa.
“Anh anh anh anh anh.” Cỏ Hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937130/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.