Bên trong Bách Trân phường, sắc mặt Lâm Tòng Chi cháy khô, vừa thấy nam tử mặc huyền y ngồi ở chủ tọa, không thèm quan tâm trong phòng còn có những thị đồng khác đã nói vội vàng: “Trương sư đệ, nhanh, mau đưa Ích Nguyên Duyên Thọ đan cho ta.”
Mắt đen của Thanh Dương sâu thẳm, nâng tay ném cho hắn một cái bình nhỏ. Lâm Tòng Chi lập tức đổ dược hoàn ra rồi nuốt vào, hóa khí vận lực, một lúc lâu sau mới tiêu hóa hoàn toàn dược tính, sắc mặt cũng tươi tỉnh hơn mấy phần.
“Lâm sư huynh cảm thấy công hiệu của loại tử hoàn* Ích Nguyên Duyên Thọ đan này thế nào?” Thanh Dương hơi thoáng nhướn mi, nhìn về phía Lâm Tòng Chi. (*tử này nghĩa là con, chút nữa sẽ có mẫu hoàn, có thể hiểu giống như cổ trùng con và cổ trùng mẹ vậy, đan dược này cũng thế)
“Không hổ là bí dược của Bão Phác tông, quả nhiên có kì diệu.” Sau khi Lâm Tòng Chi tiêu hóa viên thuốc kia, dược lực của nó khiến hắn giống như cây khô gặp mùa xuân, vẫn có thể kéo dài thêm một chút thời gian nữa. Hiện giờ hắn đã là nỏ mạnh hết đà, Cố Thọ Đan bình thường không còn tác dụng với hắn nữa, thọ nguyên cũng đã đạt đến giới hạn của Kim Đan kỳ… May mà vẫn có loại bí dược này.
Có điều, bí dược bậc này… sắc mặt Lâm Tòng Chi trầm xuống, hỏi: “Chỉ là lúc ta dùng xong dược này sẽ cảm thấy phần đan điền xuất hiện một tia tà uế, thỉnh thoảng quấy nhiễu tâm thần, đây là cớ làm sao?”
Thanh Dương cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937127/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.