Trời mới biết trong suốt năm năm này, ngoài những lúc Phong Bạch ngày qua ngày nâng cao thực lực, tu luyện công pháp thì mỗi giây mỗi phút hắn đều mong nhớ người dưới thân này biết bao, hận không thể lấy dây thừng trói y lại, dùng đau đớn để trừng phạt sự bạc tình hoa tâm của y, khiến cho y phải khóc lóc cầu xin tha thứ.
Thế nhưng khi chính thức đối mặt, nhìn thấy dáng vẻ động tình của Phong Thiệu với hai tai đỏ hồng, đôi mắt nhuộm đầy hơi nước cùng nhũ thủ đựng thẳng khiến Phong Bạch không thể nhịn được.
Huyết mạch dâng trào khiến hắn muốn nhanh chóng tiến vào, hắn dùng hết thuốc mỡ hảo hạng lấy được trước đó, đem vật đang căng tràn của bản thân cắm sâu vào bên trong huyệt động của người kia.
“Ngươi gấp cái gì…Ta còn chưa nói xong… Từ từ… Ngươi…” Phong Thiệu bị kích thích bất ngờ thì liền tê dại theo bản năng, lúc này ngay cả lời nói cũng khó thốt ra được, quả thật có hơi đầu váng não trướng thế nhưng vẫn nhớ rõ chuyện chính.
Chỉ là chuyện chính của y ở trong mắt Phong Bạch lại không phải là chuyện.
Hiện giờ hắn chỉ quan tâm làm thế nào đem Phong Thiệu làm đến khóc lóc cầu xin tha thứ.
Dù trong lòng hắn khát cầu như vậy nhưng đầu ngón tay lại không dám đâm chọc lung tung, chỉ lấy ngón tay nhẹ nhẹ xoa nắn vách tường bên trong huyệt động của y.
Chỉ mới xoa trong chốc lát, miệng huyệt phía sau đã không ngừng mút lấy ngón tay hắn.
Phong Bạch không nhịn được cười tà một tiếng:“Miệng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937105/chuong-73.html