Thái Dần sủng ái tiểu đồ nhi Phong Thiệu của mình đều trước sau như một.
Tuy rằng chính ông cũng hay động chút là đánh chửi nhưng với ông đánh là thương mắng là yêu, còn người bên ngoài động tay động chân với đồ nhi của ông thì chính là đang đánh thẳng vào mặt ông.
Đồng nghĩa với việc không đem Thái Dần chân nhân, không, là Thái Dần chân quân để vào mắt, cũng không đem Côn Luân để vào mắt.
Trong Cửu Châu, kẻ có lá gan dám coi rẻ tu giả Côn Luân, ắt sẽ phải chịu Côn Luân đánh trả.
Không có kiếm tu nào chịu đòn một cách bị động, trong tu giới không tồn tại lấy lễ làm thượng mà là cường giả vi tôn.
Mặt khác trong chuyện này còn xuất hiện một Sơn Hà Xã Tắc Đồ, cho nên Thái Dần là mang tâm tư muốn gạt bỏ Bích Ngọc.
Thứ nhất là ra mặt đòi lại công bằng cho đồ nhi, thứ hai cũng muốn gõ sơn chấn hổ, cho thấy kẻ khác thấy thái độ của Côn Luân với Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Thế nhưng Thái Dần vạn lần không ngờ tới, tông chủ của Phiêu Miểu tông – Bích Thục sẽ nói: “Chân quân, Bích Ngọc trưởng lão trong tông ta đã ngã xuống từ mấy hôm trước rồi.”
Thái Dần nhíu mày nén giận, Bích Thục vội vàng giải thích: “Nếu đúng là Bích Ngọc sư muội phạm tội bậc này, còn tổn thương đến tình nghĩa giữa hai tông môn, không cần chân quân ra mặt, nhất định Phiêu Miểu ta cũng sẽ nghiêm trị không tha.
Chỉ là quả thực Bích Ngọc sư muội đã ngã xuống từ mấy ngày trước, Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-nao-cua-thieu-nien-phan-dien/937099/chuong-67.html