Cô bước đi nhẹ nhàng rồi trong lòng suy nghĩ miên man. Gió mát lạnh khiến cô tỉnh táo hơn, cô ôm lấy đôi vai gầy bị cơn gió mùa đông làm run rẩy. Vân Thiên Nhược nghĩ về Trình Dật Hàn, có nằm mơ cô cũng không ngờ lại cùng anh tương phùng. Đã thật lâu cô không còn nghĩ về anh nữa, đột ngột xuất hiện như vậy cô vừa thấy kinh hỉ lại đan xen chút sợ hãi. Thanh Xuân của cô chỉ tồn tại duy nhất hình bóng của Trình Dật Hàn, anh ấy xuất hiện để cho cô biết thanh xuân của cô đã trọn vẹn như thế nào. Anh ấy xuất hiện làm trái tim cô thiếu nữ năm ấy rung động. Để giờ gặp lại nhau cô lo sợ, sợ bản thân không kiềm chế được mà lại rung động. Rồi lại tổn thương thêm một lần nữa. Thanh xuân của Vân Thiên Nhược không thể cứ vì Trình Dật Hàn mà rơi lệ, không thể biết sai mà vẫn đâm đầu vào được. Ngày mai cô sẽ đi Thành Phố C để tiếp tục học. Vốn là cô muốn xin nghỉ để về thăm Trương Băng Khanh nhưng giờ cô không muốn ở lại nữa. Trương Băng Khanh vẫn như vậy sống thật tốt là được rồi, cô cũng không cần thiết xin nghỉ.
Vân Thiên Nhược không để ý một chiếc xe thể thao BMW màu đen đi theo cô nãy giờ. Dường như người trong xe không còn kiên nhẫn chờ cô phát giác. Đôi chân thon dài mạnh mẽ nhấn ga rồi ma sát với mặt đường, kíttt, chiếc xe dừng sát bên Vân Thiên Nhược. Bị tiếng phanh gấp làm giật mình, Vân Thiên Nhược vuốt vuốt ngực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-dich-vien-cua-tong-giam-doc-doc-tai/185269/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.