Hai người đàn ông không ngừng rót rượu, từng ly từng ly trút xuống bụng. Mỗi người một tâm trạng khác nhau, cũng có thể là giống nhau.
Uống thật nhiều nhưng tửu lượng lại tốt, vì thế rất khó say, càng uống lại càng thanh tỉnh.
Uống rượu chưa chắc đã quên sầu, uống rồi mới biết ai mới là hình bóng ngụ trị trong tim mình.
Trình Dật Hàn cả người nồng nặc mùi rượu, hơi thở nặng nề. Nam nhân như vậy càng quyến rũ vạn phần.
Bước chân vững chãi đi vào bệnh viện, các nữ y tá biết đây là ai. Muốn lại đỡ nhưng lại ngập ngừng không dám bước đi, đứng nhìn từ xa lòng đã run lên.
Chiếc giường bệnh ở phòng VIP rộng rãi có một cô gái vẫn nhắm mắt như ngủ ngon giấc. Trình Dật Hàn rửa mặt thoải mái rồi rất tự nhiên đến bên giường nằm xuống.
Đem nữ nhân ôm chặt vào trong lòng, tham lam hít lấy mùi hương thoang thoảng dễ chịu chỉ thuộc về cô.
Mỗi lần ôm cô lại không ngừng cảm thán: thật gầy!
Người nam nhân ám ảnh giấc mơ kinh hoàng của mấy năm về trước về đêm luôn mất ngủ. Thế nhưng, trong lòng lúc này một loại thỏa mãn không muốn nghĩ đến ngoài kia chuyện gì xảy ra, chỉ muốn yên giấc ngủ ngon.
Có thể là say hoặc là cảm giác như sợ đánh mất thứ gì, lúc thần không hay quỷ không biết, bản thân anh cũng không biết mình đã nói ra một câu động trời.
" Tiểu Tịch, giúp anh giữ cô ấy ở lại! ". Một thanh âm dễ nghe đến cực điểm, giống như một bản tình ca buồn thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-dich-vien-cua-tong-giam-doc-doc-tai/1494915/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.