Mỗi lúc tâm trạng não nề, Vân Thiên Nhược luôn đi bộ để bình tĩnh trở lại. Cô thích gió, tuy rằng gió không hình không bóng nhưng chỉ cần nó thổi ngang qua giống như cuốn đi một chút muộn phiền trong ta.
Có thể nói, ngoài chuyện kinh hoàng xảy ra vào năm 17 tuổi, chuyện kí hợp đồng bán thân chính là cú đánh trí mạng mà cô phải nhận.
Chỉ lòng cô mới biết lúc kí vào bản hợp đồng bản thân có bao nhiêu bất lực. Có bao nhiêu sợ hãi cùng ghê tởm chính mình.
Nhưng trưởng thành rồi, không phải cảm xúc gì cũng bộc lộ ra mà học cách cất giữ nó ở nơi cứng cỏi nhất của con tim. Nhất là khi phải đối diện với người mà ta biết họ sẽ không vì nhìn thấy sự mềm yếu của mình mà yếu lòng. Nếu không, thứ ta nhận được cũng chỉ là xem thường và xem thường.
Chuyện này chung quy lại không biết trách ai, lỗi không hoàn toàn nằm ở nam nhân bạc tình kia. Nhìn nhận thực tế, vẫn là do bản thân Vân Thiên Nhược cô. Kiếp trước đã tạo nên nghiệp gì, để kiếp này thân mang tội giết người, bị người mình yêu thương dồn đến mất hết tương lai. Bị cô lập, đến cái quý giá nhất của nữ nhân cũng phải mang lên sàn giao dịch.
Cô muốn anh đưa ra thời hạn, không phải còn muốn kết hôn. Mà là cô không muốn cả đời luôn sống trong ánh mắt khinh bỉ của đời người. Không muốn ngay cả ngẩng cao đầu mình cũng không thể.
Kết hôn sao???
Ngay cả cô cũng còn thấy thực nực cười...
Trình Dật Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-dich-vien-cua-tong-giam-doc-doc-tai/1494896/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.