Tiếng khóc thê lương vang lên không ngừng. Sự tủi nhục, nỗi uất hận đều dồn vào bên trong người con gái nhỏ bé này. La Thư Nhiễm khóc đến mức khan cổ họng, đã năm tiếng rồi. Lâm Phương Triết hắn là trâu bò sao? Cày bừa trên người cô lâu đến như vậy vẫn không suy giảm thể lực. Điên cuồng luân động không ngừng nghỉ, từng cú thúc như đảo lộn hết lục phủ ngũ tạng của cô, đều chạm sâu vào tử cung khiến La Thư Nhiễm chỉ biết khóc và phát ra những tiếng dơ bẩn đó. Lâm Phương Triết hắn có thói quen muốn riêng tư khi ở nhà vào buổi tối nên bảy giờ tối hằng ngày. Giúp việc đều phải đi về phòng, không được bén mảng ra bên ngoài nếu không muốn chết.
"Ưm... hức... van cầu anh, xin anh tha cho tôi... tôi không thể nữa."
Hình ảnh người con gái yêu kiều đan nằm dưới thân người đàn ông, cô van xin hắn. Hắn vẫn không ngừng luân động, phát tiết lên người cô.
Lâm Phương Triết vẫn không ngừng nghỉ, cơ thể cô hút người đến như vậy. Tại sao từ trước hắn lại không nhận ra và đem cô làm nô lệ t.ình d.ục cho mình chứ?
Những suy nghĩ dơ bẩn liên tục xuất hiện trong đầu hắn. Ha... vậy là từ nay, hắn lại có thêm một hình thức hành hạ mới dành riêng cho La Thư Nhiễm rồi.
"Cô có quyền lên tiếng? Câm miệng."
Giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng đầy sự đe dọa, dù có mê người đến đâu thì hắn vẫn là nỗi sợ lớn nhất của cô. Cô tự hỏi, sau ngày hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-dau-gia-dinh-menh/3617316/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.