Biên tập: BộtTrời cao bao la, trong vắt như tẩy.
Chuyến bay từ Hamburg – Đức bay tới thành phố Thanh An – Trung Quốc đang vững vàng trên nền trời cao ngàn dặm.
Ngoài cabin, từng đụm mây trắng phau phía xa cứ đan xen tầng tầng lớp lớp. Chúng như được dòng suối trong trên núi tẩy rửa, vì thế mà phát sáng lấp lánh, không có chút tì vết.
Thỉnh thoảng sẽ có những đám mây lớn biến ảo thành nhiều hình động vật, chúng lắc mình chuyển động về phía trước như đang khiêu vũ vậy.
Tang Cẩn ngồi gần cửa sổ, cô thấy rất thú vị nên nhìn tới mê mẩn.
Thông báo trên máy bay vang lên âm thanh trầm trầm lần nữa, báo hiệu một tiếng nữa máy bay sẽ hạ cánh xuống sân bay quốc tế thành phố Thanh An.
Tang Cẩn nghe được thông báo từ loa tổng thì thu hồi tầm mắt, sau đó cúi đầu nhìn bình sứ màu trắng trong tay, bất giác nhủ thầm trong lòng: Bà ngoại, cuối cùng chúng ta cũng về nhà rồi!
Một cô tiếp viên hàng không đi đến phía dãy ghế của Tang Cẩn và cắt ngang dòng suy nghĩ của cô: “Cô Tang, phiền cô thắt dây an toàn, tắt điện thoại di động, dựng thẳng ghế ngồi, gập bàn ăn và mở tấm chắn cửa sổ, máy bay sẽ hạ cánh ngay bây giờ.” Giọng điệu của cô ấy dịu dàng mà tinh tế, nghe rất dễ chịu.
Tang Cẩn quay đầu lại, thứ đầu tiên cô nhìn thấy là thẻ công tác của tiếp viên hàng không trước ngực cô ấy ghi tên, Bàng Miểu.
Bàng Miểu cũng cúi đầu nhìn thẻ công tác của mình, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-da-no-ra-hoa-phu-tang/87847/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.