Mục Phỉ lãnh đạm nhìn thoáng qua Doãn Tư Lê, nếu không phải biết đối phương luôn nói chuyện phân thượng không đâu như vậy, nàng khẳng định sẽ làm Doãn Tư Lê ăn chút đau khổ. 
Mục Phỉ không thích Doãn Tư Lê phỏng đoán nội tâm nàng như vậy. 
Tuy rằng, nàng cũng có thể dễ như trở bàn tay thông qua đụng vào mà thu hoạch đến tư tưởng của bất luận người nào, nhưng chút ý tứ này đều không có. 
Những chảy xuôi phức tạp, sóng tư duy hắc ám tràn ngập dục niệm bành trướng. 
Chỉ có nữ hài kia, nàng xem như lâu như vậy mới tới nay gặp được, tâm hồn thuần khiết nhất. 
Không có bị tổn hại nào, không bị giam cầm, tuy rằng là một đứa nhỏ loài người như thế không chớp mắt, nhưng xác thật làm nàng không sinh ra một chút ghét nào. 
Phải biết rằng, nàng đối với con người, vẫn luôn đều là không có hảo cảm từ trong xương cốt. 
"Ngày mai tôi sẽ ra tranh xa nhà, đi trang viên Tư Triều." Mục Phỉ nói. 
Doãn Tư Lê đôi mắt kim sắc lập loè một chút, không rõ thâm ý của Mục Phỉ. 
"Nếu có thời gian, buổi tối nhớ rõ tới chăm sóc dinh thự tôi." Mục Phỉ vừa chuyển chuyện, từng câu từng chữ nói ra. 
Doãn Tư Lê lập tức lắc đầu, "Đêm mai ta phải đi vùng ngoại thành, có chút việc khó cần xử lý, phỏng chừng sẽ không trở lại kịp, lại nói cậuvì cái gì muốn tớ tới chăm sóc dinh thự cậu, đây chính là nơi tư nhân của cậu." 
Mục Phỉ trầm mặc trong chốc lát, nói: "Dinh thự có thêm một loài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-tren-moi-nang/209678/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.