Trong tai Mục Phỉ quanh quẩn câu xin giúp đỡ man theo nhiệt khí này của Vưu Nhiên.
Tầm mắt cô hoàn toàn bị bộ dáng đáng thương Vưu Nhiên tựa hạt mưa động lại như pha lê chiếm cứ.
Cô gian nan mà nuốt giọng nói, theo bản năng mà đem cửa khóa trái, sau đó đem vòi nước mở ra, tùy ý dòng nước kia xôn xao chảy xuôi.
Cô nhanh chóng đi tới trước mặt Vưu Nhiên, cùng dựa ở phía trên bồn tắm, nhìn thẳng Vưu Nhiên nửa rũ quần áo.
"Vưu Nhiên, em" Mục Phỉ vươn tay ôm mặt đỏ thắm của Vưu Nhiên, gương mặt đối phương nóng bỏng dọa người.
Bỏng cháy giữa tay cô.
"Đại nhân...... Vưu Nhiên thật là khó chịu, nơi nào cũng thật là khó chịu......"
Vưu Nhiên mở ra sắp môi mỏng sắp chảy máu, trên mặt treo nước mắt ướt dầm dề, phi thường bất lực thổ lộ.
Mục Phỉ hơi hơi tới gần Vưu Nhiên, đối phương phát ra hương vị, cùng mùi thơm lạ lùng cùng với dấu hiệu nóng lên, Mục Phỉ tức khắc hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Nàng tiểu chó săn thế nhưng ăn xuống trái hồng xuân thụ!!
"Đáng chết, ai cho em ăn......" Mục Phỉ nhíu mày, cô vô cùng thương tiếc lại tức giận mà vỗ về mặt Vưu Nhiên, tiểu chó săn của cô thế nhưng ở dưới mí mắt cô bị người hạ trái cây xuân dược.
Mà bàn tay lặng băng của cô làm Vưu Nhiên toàn thân khô nóng khó nhịn vô cùng si mê mà điên cuồng dùng gương mặt ma xát, ma xát với tay Mục Phỉ.
Hương khí nhàn nhạt trên tay Mục Phỉ là hương khí Vưu Nhiên yêu thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-tren-moi-nang/1217414/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.