Trong khoảnh khắc, linh hồn Mục Phỉ bản thể đã là một lần nữa dung vào trong cơ thể Vưu Nhiên.
Thời gian dài tiêu hao hồn thể, khiến cô chỉ có thể là hoàn thành tâm nguyện, lúc sau, an tĩnh mà cuộn tròn ở dưới ô dù Vưu Nhiên, an nhàn tồn tại ở trong cơ thể Vưu Nhiên.
Vưu Nhiên nhìn trong tay lấy xách theo món đồ chơi tiểu chó săn lông tóc bạc, khóe miệng giơ lên tươi cười vô cùng ôn nhu.
"Cảm ơn đại nhân, Vưu Nhiên sẽ thật quý trọng."
Mục Phỉ nghe được Vưu Nhiên đáp tạ, chỉ là nhỏ giọng hừ một tiếng, sau đó liền an tĩnh bám vào trong cơ thể Vưu Nhiên, không hề ra tới.
Rốt cuộc thân thể Vưu Nhiên cũng không phải nguyên thân của cô, thời gian dài dùng linh hồn của chính mình khống chế được thân thể vốn là không thuộc về cô, còn là một thân thể cực kỳ cường đại hắc ám.
Người bình thường đã sớm chịu không nổi, không được.
Vưu Nhiên cảm giác được Mục Phỉ mệt mỏi, bởi vì tâm ý vừa rồi muốn gắp đồ chơi cho chính mình mệt tới rồi.
Vưu Nhiên rất là đau lòng, nếu đại nhân có bản thể, giờ phút này khẳng định sẽ mát xa cơ thể cho đối phương, thư giản tinh thần cơ thể, ngón tay linh hoạt của nàng sẽ làm đại nhân thật thoải mái.
Thậm chí nàng có một thủ pháp mát xa thành thạo, vì chính là để làm đại nhân vui.
"Đại nhân, ngài buồn ngủ sao? Vậy Vưu Nhiên hiện tại liền trở về nha."
( Không cần.)
"A?" Vưu Nhiên vừa muốn xoay người hướng về hướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-tren-moi-nang/1217396/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.