Mục Phỉ nghe được Vưu Nhiên dò hỏi, nghiêng đầu, nhìn phía Vưu Nhiên.
Ở nơi tối tâm dưới ánh sáng chiếu xuống, Vưu Nhiên không chớp mắt mà đồng dạng không biết sợ mà nhìn lại cô, không có một tia khiếp đảm.
"Vì cái gì hỏi cái vấn đề ngu xuẩn này." Mục Phỉ phiết ánh mắt, không biết tiểu chó săn giờ phút này lại động tâm tư gì.
Cô giờ phút này bởi vì quan tài mở không ra mà ảo não không thôi, căn bản không có miệt mài theo đuổi miệng lưỡi Vưu Nhiên nói giỡn khác thường so với ngày thường như vậy.
Vưu Nhiên sửng sốt một chút, hiển nhiên đại nhân cũng không để ý vấn đề của mình.
Nàng lại lại lần nữa nghiêm túc đặt câu hỏi một chút, "Ngu xuẩn sao? Đại nhân, ta chính là muốn hỏi ngài, có thích Vưu Nhiên hay không."
Mục Phỉ khẽ nhíu mày, cô biết nếu mình không trả lời, đối phương nhất định sẽ lải nhải hỏi cho bằng được.
Cô có thích Vưu Nhiên hay không.
Vấn đề này, căn bản là không phải là vấn đề.
Cô đương nhiên là thích tiểu gia hỏa ngoan ngoãn lại ngẫu nhiên còn sẽ nghịch ngợm làm nũng, Vưu Nhiên giống như là tiểu cho săn đã từng là của riêng cô, bất luận lúc nào, đều sẽ ở thời điểm mình cần nhất làm bạn kẻ cô độc như cô.
Luôn ngây ngốc, thật vui vẻ, không có thời điểm không vui, người như vậy, ai không muốn thân cận đây.
Người ở dinh thự cô rất ít người để lộ nội tâm thật sự, đối với loài người càng là chán ghét gấp bội, duy độc chỉ có Vưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-tren-moi-nang/1217341/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.