Vưu Nhiên đương nhiên không biết "Lão nhân gia" sống gần bảy tám thế kỷ cũng sẽ có thời điểm gặp nặng vì tình, cho nên nàng vẫn là vui vẻ mà lộ ra tươi cười xán lạn nhất đối với đại nhân.
Mục Phỉ nhìn người trước mắt sớm đã rút đi tính trẻ con con nít, chính xác mà nói, hẳn là chỉ là mặt ngoài rút đi tính trẻ con, chỉ cần một khi vật nhỏ đối với chính mình vui vẻ mà cười.
Mục Phỉ liền sẽ nghĩ tới tiểu chó săn kim mao tự mình nuôi dưỡng, cô luôn có loại ảo giác, Vưu Nhiên đối mặt với cô luôn cười đến ngốc cùng hạnh phúc giống tiểu chó săn.
"Tinh thần ngươi hoảng hốt, là huân hương trong phòng có vấn đề." Mục Phỉ sớm đã nhìn ra manh mối, nàng nhìn mặt Vưu Nhiên dị thường hồng nhuận, lại liếc liếc mắt ngọn đèn dầu tùy ý phát ra huân hương một cái.
Những người tạo huân hương mỹ đều cho rằng phòng vì phục vụ cho khách tình nhân, nhưng, thành phần bên trong lại là khiến tâm trí loài người lâm vào một huyễn sương mù.
Vưu Nhiên gật gật đầu, nhưng tự thân nàng liền có chứa miễn dịch, chỉ là hơi chút làm nàng hoảng hốt một chút tức khắc sau sẽ thanh tỉnh.
"Đại nhân, ta nghĩ mục tiêu của bọn họ là ta." Vưu Nhiên ngồi ở đối diện Mục Phỉ, phân tích toà khách sạn quỷ dị này.
Thực hiển nhiên, Mục Phỉ cũng chú ý tới điểm này.
Bích hoạ trên tường cơ hồ đều là thiếu nam thiếu nữ hơi hiện hồn nhiên, ngay cả phòng hơi có tính tình thú, nữ tử được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-tren-moi-nang/1217322/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.