"Lão gia tỉnh ngủ, liền qua xem người có cần gì không.” Lâm Đại Nương ra cửa phân phó người hầu Lâm Cường bên người phụ thân. 
“Đại nương tử yên tâm.” Lâm Cường nhìn bộ dáng bà chủ nhỏ của nàng hơi buồn cười. 
Lâm Cường cũng là gia phó, vốn không cần đại nương tử dặn dò, anh ta cũng sẽ chăm sóc lão gia tận tình. 
Nhưng anh ta cũng biết không nghe bà chủ nhỏ dặn nàng sẽ không vui nên mới chịu đứng nghe. 
Hiện tại đang cày bừa vụ xuân, Lâm lão gia phái mấy tâm phúc đắc lực đi canh gác, giờ bên cạnh phục vụ ông đều là người trẻ tuổi trong phủ mới được đề bạt, trước nay chưa chăm sóc lão gia một lần, cũng không trách Lâm Đại Nương không yên tâm. 
Thường đến đầu vụ xuân,những người được việc Lâm gia có khả năng sẽ bị Lâm lão gia phái đi làm việc. 
Một năm lo từ vụ xuân, mười vạn mẫu ruộng Lâm gia, không phải vài người là có thể xử lý tốt, đại quản sự và tiểu quản sự tổng cộng hơn trăm người. 
Hai cánh tay đắc lực của Lâm lão gia đến mùa thì chắc chắn không ở nhà, năm nay Lâm Bảo Thiện không thể tự mình đi kiểm tra không yên tâm nên cho hai người bọn họ chọn người đắc lực đi hết, để có người sai sử, còn vị trí phục vụ trong phủ thì ông lựa người mới. 
Lần này nhân thủ là Lâm Bảo Thiện yêu cầu Lâm Đại Nương tự mình lựa hai trăm gia nô trong nhà ra cho ông để ông chọn, có một nhóm là hậu bối của đại quản sự. 
Người được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-tren-cuong-phu-at-co-dung-the/274484/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.