Trải qua một đêm dài vật lộn với cơn sốt, sáng hôm sau tôi tỉnh dậy trong trạng thái toàn thân rã rời, mệt đến mức không muốn nhấc tay chân lên làm gì nữa, mỗi tội, đang muốn nằm ì thì bỗng nhiên lại nhận ra có gì đó sai sai.
Đây không phải ghế sofa tôi vẫn hay nằm mà là giường, nơi này cũng không phải phòng khách mà là phòng ngủ của Phong, trên đầu giường còn treo cái Dreamcatcher như cái lưới rách của tôi… Mẹ ơi, đừng nói hôm qua tôi sốt đến mức dám bò vào tận phòng của Phong đấy nhé!
Nghĩ đến đây, tôi hốt hoảng bật dậy ngay lập tức, nhưng có lẽ cơ thể chưa phục hồi lại được, mà còn ngồi dậy bất thình lình nữa nên tôi choáng, suýt nữa thì ngã lăn ra.
Cùng lúc này, có tiếng người nói:
– Không dậy được thì cứ nằm đó đi.
Tôi giật mình, ngẩng lên thì thấy Phong mới từ ngoài cửa đi vào, hình như anh ta vừa tắm xong nên trên người vẫn còn phảng phất hơi nước, mấy lọn tóc ươn ướt rủ xuống trán, trông rất sạch sẽ, lại đẹp trai.
Nhưng mà trong hoàn cảnh thế này tôi không có tâm trạng nào mà ngắm trai đẹp được. Bị bắt tại trận nên xấu hổ chỉ muốn mặt đất nứt ra một kẽ mà chui xuống thôi. Tôi ấp a ấp úng nói:
– Ơ… em… xin lỗi anh ạ. Chắc tại vì hôm qua em bị mộng du nên mới tự chạy vào đây. Em không nhớ có động gì vào đồ đạc của anh không, nhưng chắc là… không đâu ạ.
– Ừ.
– Anh về lâu chưa?
– Mới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-phu-hoa/906711/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.