Cho đến khi vào tới phòng rồi mà tôi vẫn không dám tin việc mình sắp bán thân là sự thật, càng không nghĩ đến người đầu tiên của tôi lại là một người như Phong.
Nói làm sao nhỉ? Tôi không biết gì về anh ta cả, nhưng qua cuộc nói chuyện trong phòng bao ban nãy thì cũng đủ hiểu anh ta rất giàu, có quyền có thế. Kiểu người như vậy dù chẳng cần ngoại hình cũng đủ làm con gái xếp hàng dài chạy theo, đằng này anh ta còn đẹp trai như thế mà lại đồng ý ngủ với một cô gái bán hoa như tôi, tôi không thể hiểu được.
Trong lúc tiếng nước chảy bên trong phòng tắm vẫn chưa tắt, tôi mới lấy điện thoại ra nhắn tin cho chị Hoa:
– Chị ơi, cứu em với. Có việc gấp. Chị nhận được tin nhắn thì trả lời em ngay nhé, đừng gọi điện.
Bình thường giờ ấy bà Hoa phải tiếp khách, tôi nhắn là nhắn thế thôi chứ đoán chắc là bà ấy sẽ không trả lời. Thế mà tin nhắn vừa gửi đi đã có tin trả lời lại ngay tức thì:
– Ơi, có chuyện gì? Đứa nào làm gì mày.
– Chị ơi, lão Thiết bán em cho khách rồi, bây giờ em đang ở trong phòng với người ta. Em phải làm sao bây giờ hả chị?
– Hả?
Chị Hoa chắc cũng bất ngờ không kém tôi nên gửi liên tiếp mấy tin nhắn đến:
– Sao mà gấp thế? Đã kịp chuẩn bị gì đâu. Ông kia là đại gia nào? Đã kịp làm gì mày chưa?
– Chưa ạ. Giờ mới đang tắm thôi. Nhưng chắc sắp xong rồi. Bây giờ phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-phu-hoa/906702/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.