Ra khỏi ga Shinozaki thuộc tuyến Toei Shinzuku, Kusanagi lấy điện thoại di động gọi cho Yugawa Manabu. Vừa áp điện thoại vào tai, Kusanagi vừa đưa mắt nhìn quanh. Mặc dù đang khoảng ba giờ chiều nhưng ở đây rất đông người. Có rất nhiều xe đạp để trước cửa siêu thị.
Có tín hiệu kết nối, Kusanagi đợi đầu dây bên kia đổ chuông. Nhưng ngay sau đó anh vội ngắt điện thoại. Anh đã thấy người cần tìm.
Yugawa đang đứng tựa vào lan can cầu thang trước cửa hiệu sách, tay cầm cây kem. Anh mặc quần trắng, áo thu đen, đeo một chiếc kính râm nhỏ.
Kusanagi băng qua đường, tiến lại gần Yugawa từ đằng sau. Yugawa vẫn đang chăm chú quan sát xung quanh khu vực siêu thị.
- Thầy Galileo!
Kusanagi định dọa Yugawa nhưng phản ứng của Yugawa chậm đến ngạc nhiên. Miệng vẫn mút kem, Yugawa từ từ ngoảnh đầu lại như trong một thước phim quay chậm.
- Mũi cậu thính thật! Giờ tôi mới hiểu sao người ta lại ví điều tra viên giống như chó săn. – Yugawa nói mà nét mặt hầu như không thay đổi.
- Cậu làm gì ở đây thế? Tôi không muốn nghe cậu bảo là đang ăn kem đâu đấy.
Yugawa cười:
- Tôi cũng đang muốn hỏi xem cậu làm gì ở đây. Nhưng câu trả lời đã rõ mồn một đây rồi. Cậu đến tìm tôi? À, nói đúng hơn là cậu đến xem tôi làm gì.
- Nếu cậu biết thế rồi thì hãy trả lời thành thật đi. Cậu đng làm gì ở đây?
- Đợi cậu.
- Đợi tôi? Cậu đùa đấy à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-nghi-can-x/3124843/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.