Trong tình yêu việc bản thân tử tế, và hết lòng không một chút nghi kị vốn là không sai. Cái duy nhất cô thấy sai là phó mặc nó cho mấy chữ một đời một kiếp. Bản thân cô đã tự gồng gánh quá lâu, đột nhiên lại thấy những lời dỗ ngọt khi ấy trẻ con thật. Cô tự vỗ vào mặt mình hai cái cho tỉnh táo rồi nói: "Cô gái à tình yêu của đàn ông vốn không khó che đậy, nếu như không nhìn thấy tức là vốn không có, cần gì phải lưu luyến cái thời thanh xuân vốn đã qua."
Cố Vấn Như nhìn mình trong gương, đôi mắt sưng húp lên vì khóc quá nhiều, đôi môi thì khô không khốc có thể nhìn thấy da đang bong ra, hai bên mặt vì ở trong nước nóng quá lâu mà cũng đỏ ửng lên.
Cô đưa tay vuốt mái tóc ướt mèm vì dính nước, thở dài nghĩ rằng đến lúc thay đổi kiểu tóc rồi, nhìn chẳng thú vị gì cả cứ đơn sơ như gái quê thế nào ấy.
Nói là làm liền Cố Vấn Như đắp mặt nạ lên mặt, thoa kem dưỡng môi lên. Cô tiến lại phía tivi ấn tắt rồi cô nhìn chằm chằm vào nó mà nói: "Xin lỗi, vì đã bắt mày phải làm việc trong suốt thời gian qua. Thật sự rất biết ơn mày đã cứu vớt mấy năm sống tịch mịch của tao.. Đã đến lúc mày nên nghỉ ngơi rồi."
Nói phải đi đôi với làm, Cố Vấn Như thay đồ, cô chọn cho mình một set thật cá tính, cô phân vân một đôi giày tới tận mười phút do có đôi chút kỷ niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-dai-duong/3335422/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.