Rửa bát cũng rửa rồi, vấn đề nằm ở chỗ An Sùng chặn mất đường ra của chúng tôi. Gương mặt của ông ấy điềm tĩnh, tôi lại nhìn ra đối phương có chuyện muốn nói.
“Chú An có chuyện gì sao?”
Đối phương khó xử như vậy thà để tôi mở lời, mở đường cho chính mình.
“Thượng tướng nhờ chú chuyển lời, đến chân núi Linh Sơn tụ họp, đích thân thượng tướng sẽ trao đổi.”
Ngưỡng Minh Kỵ rời đi là vì chuyện bắt cóc của Ngưỡng Uyên, ông ta nhờ chuyển lời tôi ít nhiều đoán được liên quan đến việc bắt cóc.
“Vậy, tạm biệt mọi người trước.”
An Sùng gật đầu đưa cái chìa khóa đang cầm qua cho An Tử, ông ấy dặn dò.
“Đưa em nó đi, phải cẩn thận. Xong thì lập tức về, đừng có dạy hư Giả Mẫn.”
Thật vui khi ông ấy nhớ tên tôi, phía trước xảy ra chuyện gì không quan trọng, quan trọng tâm trạng của tôi cực kỳ tốt.
Du Nam cùng với An Sùng đứng tiễn chúng tôi, đợi An Tử lái xe đến liền xuất phát.
Ngọn núi Linh Sơn thật trùng hợp, là ngọn núi lần trước tôi đến cùng với Dục Phong. Một trong những địa điểm gây án của tổ chức buôn bán nội tạng do Trấn Quy Kha đứng phía sau.
Tôi thật không hiểu làm con rể nhà họ Ngưỡng chưa đủ tiền hay sao còn phải làm ba cái trò thối nát đấy. Nghĩ lại đúng là không đủ, cái cách Trấn Yên Yên và Ngưỡng Hương Đào bán mạng để giành tài sản cho tôi câu trả lời rồi.
Cảnh sát bao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681466/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.