Quá nhiều câu hỏi lần lượt xuất hiện trong đầu mà không có đáp án.
Hít sâu một hơi, tôi biết chỗ không hợp lý rồi. Bọn người này có phải là cảnh sát sâu, mỗi lần thi hành nhiệm vụ tên Dục Phong luôn đưa cái lệnh bài của hắn ra trước.
Bọn người này từ đầu chí cuối đều không có, Ngưỡng Minh Kỵ không có bước này bởi vì ông ta là thượng tướng cmnr.
Tôi phản kháng đạp một trong ba tên văng ra một khoảng, tên đó nhăn mặt vì sức lực mà tôi dồn vào.
“Tôi phạm tội gì thế? Giả mạo cảnh sát chăng?”
Hai tên còn lại kinh hãi chỉ là một thoáng qua, tội bọn họ thật tôi kịp nhìn thấy rồi.
Còng tay vướng víu nhưng không thể cản tôi đánh ba tên này, tay bị hạn chế đặc biệt chân không bị què. Ý định bỏ trốn điều viết rõ ràng trên mặt, tôi chặn phía cửa. Những sinh viên còn lại người thì quay clip người thì đứng chặn trước cửa.
“Thầy ơi, giúp em báo cảnh sát.”
Sau khi nói xong tôi bắt đầu hỏi ba cái đầu lợn kia.
“Chìa khóa đâu?”
Lại im lặng, hình như đang thách thức giới hạn của tôi đây mà. Tôi khẳng định bản thân đi đứng hoàn toàn bình thường mà những con người đó chẳng tin.
Tôi từng bước tiến lại, đánh đến khi bọn họ ôm đầu mới chịu dừng chân.
“Chìa khóa ạ?”
“Không, không giữ…”
Nghe được đáp án tốt thế kia mà, sao tôi lại muốn đánh nữa rồi. Cảnh sát thật rốt cuộc cũng đến, sau khi làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681394/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.