Tối đến mọi người vui vẻ trở về kí túc xá, lúc đi bộ ngang qua căn nhà kế bên cổng, Nghiên Nghiên dừng lại, nhìn khẽ vào trong, thấy bóng dáng ai liền nói:
- Ây, người ta đẹp quá kìa.
Cô cũng tò mò đi gần đến nhìn vào trong, đột nhiên hình bóng ấy bước ra, nhìn thấy cô liền nhăn mày, quát:
- Các cô lo mà về kí túc xá đi, làm cái gì đứng nhìn vào nhà tôi?
Hai người kia bỗng chốc sợ hãi, liền kéo tay Tư Hạ rời đi.
Nhưng ai biết rằng, cô thậm chí biết rõ cái người này trong từng giấc mộng cơ chứ:
- Lại là chú à?
Cô liếc xéo một cái, nghĩ đến lúc trước bị bắt về đồn mà đau thấu xương.
Chú cảnh sát đang đứng trước mặt bỗng nheo nheo mắt, trời đã sập tối lại càng không nhìn thấy mặt cô.
- Này nhóc, ai dạy nhóc ăn nói thế với người lớn đấy hả, lo về nhà học hành tử tế vào đi.
Lời nói ấy liền ghim thẳng vào tai cô, cô căm ghét, cái ông chú già khó tính.
Hậm hực đã đành, lúc này đột nhiên Yên Trì lại chạy đến tìm cô.
- Tư Hạ, em về rồi sao? Anh dẫn em đi ăn tối nhé.
Nhìn thấy chàng trai mình yêu cười tươi với mình như vậy, cô cũng không thể từ chối dù đang rất tức giận lão kia.
Cô tạm biệt hai người rồi Bội Ngọc giữ tay cô lại, thủ thỉ:
- Này, lần này đi hẹn hò, nhớ là nói chuyện nũng nịu vào đấy nhá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-anh-con-co-em/3391997/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.