Editor: NU
Beta: Đá bào
—
Vưu Niệm nhẹ nhàng cầm cuốn bìa nằm trên cùng.
Trên trang bìa là dòng chữ do tự tay anh viết thời còn đi học.
Khi mở ra, những trang giấy đã bị ố vàng, ký ức thời thanh xuân dường như phảng phất mờ ảo hiện lên trước mặt.
“Chẳng trách những cuốn sách văn em viết lại tìm không thấy, thì ra là ở nơi này.” Vưu Niệm nhẹ nhàng nói.
Lục Thanh Trạch “Ừm” một tiếng.
Sau khi Vưu Niệm nhận được tác phẩm cuối cùng, cô tùy tay nhét nó vào ngăn kéo.
Hôm đó là ngày anh trực nhật.
Hầu hết các bạn trong lớp đều đã ra ngoài ăn cơm tán gẫu, phòng học vắng tanh chỉ còn lại ít người.
Anh yên lặng đi đến trước bàn Vưu Niệm, đem những bài văn cầm trở về.
Anh biết, mấy cuốn sách cũ kỹ này Vưu Niệm cũng không quá để ý. Chúng mà ở lại với cô, kết quả đều sẽ bị cô tùy tiện ném vào một góc.
Quả nhiên, sau khi anh đem chúng đi, rất lâu sau Vưu Niệm cũng không phát hiện ra mình bị thiếu mất mấy cuốn.
Mãi đến thật lâu về sau, cô mới đề cập với Lục Thanh Trạch rằng cuốn thư tình mà cô viết đã biến mất, oán thán không biết là mình đã nhét nó vào góc xó xỉnh nào.
Lục Thanh Trạch sờ sờ đầu cô, nói không sao cả.
Vưu Niệm mím môi, tựa hồ rất là áy náy vì đã không nâng niu những kỷ vật của hai người.
Lương tâm được tìm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-duoi-hoang-duong/2525524/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.