Đến tận ngày thứ ba, Hạ Vi Vũ và Giang Viễn mới được mời tới đồn cảnh sát lấy lời khai.
" Vết thương của chị không có vấn đề gì chứ?"
Hạ Vi Vũ nhìn người cảnh sát trước mặt này, trưng ra bộ mặt vô cảm.
" Không có vấn đề gì của anh phải hiểu như thế nào đây?"
Anh ta rõ ràng có chút ngượng ngập, cô gái này từ lần trước đã có địch ý với anh ta.
" Chị có thể kể lại chi tiết vụ xô xát ở căn nhà bỏ hoang đó không?"
" Anh có khái niệm giữa "bị đánh" và "xô xát" không? Hay anh cần tôi dạy lại?"
" Mong chị hợp tác với cảnh sát chúng tôi."
Hạ Vi Vũ cười khẩy, qua mấy năm rồi lúc nào cảnh sát cũng như này. Chỉ là Hạ Vi Vũ của trước đây sẽ mang một bụng ấm ức mà nước mắt cứ tuôn ra, còn Hạ Vi Vũ hiện tại chỉ nhìn đám người trước mặt này như trò hề, cô rất bình tĩnh. Mọi thứ cứ lặp đi lặp lại như thế này Hạ Vi Vũ cũng đã quen từ lâu.
Nhưng cô vốn không phải quả hồng mềm, không phải ai muốn bóp cũng được.
" Anh Lâm nói đùa rồi, nếu không hợp tác tôi đã chẳng báo cảnh sát tới hiện trường."
" Vậy tại sao hai người lại xô xát?"
" Là anh ta đánh tôi, dùng gậy." Hạ Vi Vũ chỉ vào mấy vết bầm tím trên mặt, " Dùng dao." cô lại chỉ vào vết thương trên bả vai.
" Chị có đánh và cắn anh Hạ bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-duoi-con-mua/3328213/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.