Hạ Vi Vũ bớt vô tư hơn từ khi nào? Có lẽ là cuối năm thứ ba.
Hạ Vi Vũ vốn cho rằng sau cơn mưa trời lại sáng, cô cứ thế cố gắng là sẽ đi lên nhưng có lẽ ông trời thích trêu ngươi con người.
Anh trai của Hạ Vi Vũ bị chẩn đoán mắc ung thư.
Khi biết tin này, Hạ Vi Vũ đã sụp đổ. Hạ Vi Vũ thấy mẹ Hạ khóc rất thương tâm. Hạ Vi Vũ không dám khóc trước mặt mẹ, cô chỉ dám đứng ngoài cửa phòng mẹ khóc hoặc trốn vào một góc.
Ba tháng bố mẹ đi chăm sóc anh trai ở bệnh viện là ba tháng Hạ Vi Vũ ngẩn ngơ.
Đã có lúc Hạ Vi Vũ nghĩ cô có thể thay thế anh trai cô làm người bị bệnh kia không? Giá như ông trời đáp lại là có thì cô nguyện làm người nằm trên giường bệnh kia.
Hạ Vi Vũ không được đến bệnh viện chăm sóc anh trai cô ngày nào. Ngày nào Hạ Vi Vũ cũng một mình ngẩn ngẩn ngơ ngơ ở hiên nhà. Cô không phải là người nhát gan nhưng đêm nào cũng bật đèn sáng trưng, nằm trên giường không dám ngủ. Mỗi lần nhắm mắt là Hạ Vi Vũ lại mơ thấy anh trai mình đi mất.
Chưa bao giờ Hạ Vi Vũ cảm thấy sợ hãi như thế.
Năm học mới đến, Hạ Vi Vũ không cùng lớp với Giang Viễn nữa. Hạ Vi Vũ cũng không chịu được đau lòng thêm nữa, cô không muốn quan tâm Giang Viễn nữa.
Năm đó Hạ Vi Vũ cũng không theo đội tuyển cũ nữa, cô sang đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-duoi-con-mua/3328211/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.